Lịch sử The Carpenters

Giai đoạn tiền Carpenters

Thơ ấu

Hai anh em nhà Carpenters đều sinh tại bệnh viện Grace–New Haven Hospital (nay có tên là Yale–New Haven Hospital) ở New Haven, Connecticut. Họ là con của Harold Bertram (8 tháng 11 năm 1908 – 15 tháng 10 năm 1988) và Agnes Reuwer (tên khai sinh là Tatum, 5 tháng 3 năm 1915 – 10 tháng 11 năm 1996). Harold sinh ra tại Ngô Châu, Trung Quốc, sau đó chuyển đến Anh Quốc vào năm 1917 và đến Hoa Kỳ vào năm 1921. Trong khi đó, Agnes sinh ra và lớn lên ở Baltimore, Maryland. Hai người kết hôn vào ngày 9 tháng 4 năm 1935 và hạ sinh đứa con đầu lòng Richard Lynn vào ngày 15 tháng 10 năm 1946. Họ sinh đứa con thứ hai, Karen Anne, vào ngày 2 tháng 3 năm 1950. Richard là một đứa trẻ trầm tính và dành phần lớn thời gian ở nhà để nghe nhạc của Rachmaninoff, Tchaikovsky, Red NicholsSpike Jones, cũng như chơi piano.[4] Karen lại là một đứa trẻ thân thiện và dễ gần. Cô thích chơi thể thao và thường xuyên chơi bóng mềm với những đứa trẻ hàng xóm. Tuy nhiên, Karen vẫn dành nhiều thời gian cho việc lắng nghe âm nhạc. Cô thích nhảy múa và bắt đầu tham gia các lớp học múa ba lê và nhảy clacket từ năm bốn tuổi. Karen và Richard rất thân thiết với nhau và đều thích thú với âm nhạc. Cụ thể là, hai anh em là những người hâm mộ của Les Paul and Mary Ford – một bộ đôi nghệ sĩ sử dụng kỹ thuật liên tục ghi đè giọng hát và các nhạc cụ trong những sản phẩm âm nhạc của họ.[5] Richard bắt đầu đi học piano vào năm tám tuổi, nhưng nhanh chóng tỏ ra không hài lòng với định hướng mang tính chính quy của các buổi học và nghỉ học sau một năm. Năm 11 tuổi, ông bắt đầu tự học chơi piano bằng cách lắng nghe những giai điệu và trở lại học tập với một giáo viên khác. Lần này, ông trở nên thích thú hơn với việc chơi piano và thường xuyên luyện tập tại nhà. Đến năm 14 tuổi, ông tỏ ra quan tâm đến việc biểu diễn chuyên nghiệp và bắt đầu đi học tại Trường Âm nhạc Yale.[6]

Tháng 6 năm 1963, gia đình Carpenter chuyển đến vùng ngoại ô Downey của Los Angeles với hy vọng sẽ tìm được những cơ hội âm nhạc tốt hơn cho Richard.[7][8][9] Ông được yêu cầu giữ vai trò người tổ chức cho các đám cưới và khóa lễ tại nhà thờ Giám lý địa phương. Thay vì chơi các bài thánh ca theo truyền thống, ông thỉnh thoảng lại cải biên một số ca khúc đương đại của Beatles theo phong cách của "nhà thờ".[10] Cuối năm 1964, Richard ghi danh vào trường Đại học Tiểu bang California ở Long Beach. Ở đây, ông đã gặp những người mà sau này đã cùng ông sáng tác nhạc, bao gồm John Bettis, Wesley Jacobs và người chỉ đạo dàn hợp xướng Frank Pooler. Jacobs là một người bạn của Richard và sau này đã đảm nhận chơi bass và tuba cho bộ tam Richard Carpenter Trio, còn Pooler đã cộng tác với Richard trong ca khúc tiêu chuẩn cho dịp Giáng Sinh "Merry Christmas Darling" vào năm 1966.[11]

Cũng trong năm 1964, Karen nhập học tại Trường Trung học phổ thông Downey. Trong thời gian học tập tại đây, cô phát hiện ra mình có tài chơi trống.[12] Lúc đầu, cô thử chơi glockenspiel, nhưng về sau, cô được truyền cảm hứng từ người bạn chơi trống từ năm ba tuổi Frankie Chavez. Cô trở nên nhiệt tình với việc chơi trống và bắt đầu học chơi những tác phẩm phức tạp hơn như "Take Five" của Dave Brubeck.[13] Chavez thuyết phục cha mẹ của Karen mua cho cô một bộ trống Ludwig vào cuối năm 1964. Kể từ đó, cô bắt đầu tham gia các buổi học với những người chơi nhạc jazz ở địa phương, trong đó có cả những buổi học về cách đọc các bản nhạc cổ điển. Cô nhanh chóng thay bộ trống cho người nhập môn bằng một bộ trống Ludwig lớn tương tự bộ của tay trống Joe Morello của Brubeck. Richard và Karen lần đầu biểu diễn cùng nhau trước công chúng vào năm 1965, trong vai trò là thành viên của ban nhạc trong khoang của dàn giao hưởng phục vụ vở nhạc kịch Guys and Dolls tổ chức ở địa phương.[14][15]